Sau khi hoàn thành xong bộ bùa trị bệnh "Chúc Do thập tam khoa" nay bản điện công bố một bộ sách mới nghiên cứu về bùa chú, nguyên nhân bua chú, nhập môn bùa chú
Lời tựa:
Thuật giao thông với sự u linh của quỷ thần, không chỉ có ở Trung Quốc, gần thì có Nhật Bản, Hàn Quốc, Việt Nam, Ấn Độ. Xa thì tới tận các quốc gia trên thế giới như ở Tây Âu, Châu Phi. Đều có các thần thoại, truyền thuyết được lưu truyền từ thời cổ cho tới ngày nay, thậm chí, trong thời hiện đại khi khoa học phát triển cũng những thuyết đó cũng không bị tiêu diệt. Những thuyết về sự giao thông với quỷ thần, rất thịnh ở các quốc gia trên thế giới, những sách về nó cũng rất nhiều.
Ở Trung Quốc, tiêu biểu nhất cho thuật giao thông với sự u linh của quỷ thần, là phép bùa chú. Nó đã dần trở thành một thứ phong tục và những người thực hành thuật này chiếm số lượng không ít. Đối với nước Nhật Bản mà nói, cũng có sách về bùa chú, phép này rất thịnh hành trước thời Minh Trị Những người thực hành phép này ở Nhật rất chú trọng tới phép kết thủ ấn. Những phép thuật này đều từ Trung Quốc đại lục truyền nhập vào. Đến thời hiện đại, những sách về thủ ấn quyết lại truyền từ Nhật Bản lại Trung Quốc, Đài Loan. Đây là bởi nguyên nhân các thuật gia về bùa chú ở nước ta đã ẩn dật dẫn tới thất truyền. Trước mặt, ở các thành thị Trung Quốc trở lên, đều không có sách tốt thuộc loại này. nếu có thì đều là những thuật sâu xa không thể khảo cứu được, như không có thày giỏi thì việc tinh thông được không phải là chuyện dễ. Hiện tại, cũng có một số sách về việc thông thần, hành pháp, như các sách về bùa chú hay về kì môn độn giáp, hoặc về việc kết ân…nhưng đều không có thuyết minh kĩ, vả lại ý nghĩa sâu sắc không thể đoán biết được. Tuyệt nhiên không phải trong một thời gian ngắn vài năm mà có thể đạt được kết quả. Những người thông về thuật này thì trình độ của họ chỉ giải thích một nửa mà thôi. Đối với các sách về bùa chú, kì môn mà nói, thì khó có thuyết về “bộ Cương đạp Đẩu” (giẫm sao Cương đạp sao Đẩu) mà ít có bí quyết về việc kết tay ấn. Các sách về việc kết tay ấn quyết thì đều không có những thuyết về bùa chú hay bộ Cương đạp Đẩu. Thực ra thì việc hành pháp của bùa chú hay kì môn thì đều có sự kết hợp của ấn quyết mà các sách không làm rõ điều này. Tới các sách chọn ngày hay thông thư thời hiện đại, nội dung của nó chỉ tuyển chọn ngày, giờ của các việc như giá thú, xuất hành, thương mại, dời nhà, an tang, động thổ mà thôi, tịnh không có ngày giờ về việc nhập thần, an toạ, khai quang điểm nhãn… Bởi vậy, tất thảy các việc tìm ngày chọn thày, tạc tượng … đều theo xưa mà làm nên mới có việc thần phật linh hay không linh, ứng nghiệm hay không ứng nghiệm thì đều bởi nguyên nhân do pháp thuật không được chu toàn mà ra. Thuyết này là bởi Thái Huyền.
Tôi thời trẻ, nghiên cứu về Nho vài mươi năm, mới lĩnh hội được thuật giao thông với quỷ thần. Nhưng không chỉ tìm hiểu về bùa chú mà còn muốn phối hợp thêm với luyện khí, tâm pháp, nhật pháp, thủ ấn pháp, bộ cương pháp…Mới có thể đạt được sự thần diệu của nó. Do vậy sách này mới nhân đó mà làm ra để cung cấp cho những người yêu thích môn học này nghiên cứu và tham khảo. Quả là con đường tắt để dẫn tới đạo của thần. Cũng là kim chỉ nam của Thần học. Mong cho kẻ học và thành tựu được hãy lấy việc cứu đời lợi người làm tôn chỉ, tránh việc hại người, đó là sự trông mong, thật may lắm thay!
Lời tựa:
Thuật giao thông với sự u linh của quỷ thần, không chỉ có ở Trung Quốc, gần thì có Nhật Bản, Hàn Quốc, Việt Nam, Ấn Độ. Xa thì tới tận các quốc gia trên thế giới như ở Tây Âu, Châu Phi. Đều có các thần thoại, truyền thuyết được lưu truyền từ thời cổ cho tới ngày nay, thậm chí, trong thời hiện đại khi khoa học phát triển cũng những thuyết đó cũng không bị tiêu diệt. Những thuyết về sự giao thông với quỷ thần, rất thịnh ở các quốc gia trên thế giới, những sách về nó cũng rất nhiều.
Ở Trung Quốc, tiêu biểu nhất cho thuật giao thông với sự u linh của quỷ thần, là phép bùa chú. Nó đã dần trở thành một thứ phong tục và những người thực hành thuật này chiếm số lượng không ít. Đối với nước Nhật Bản mà nói, cũng có sách về bùa chú, phép này rất thịnh hành trước thời Minh Trị Những người thực hành phép này ở Nhật rất chú trọng tới phép kết thủ ấn. Những phép thuật này đều từ Trung Quốc đại lục truyền nhập vào. Đến thời hiện đại, những sách về thủ ấn quyết lại truyền từ Nhật Bản lại Trung Quốc, Đài Loan. Đây là bởi nguyên nhân các thuật gia về bùa chú ở nước ta đã ẩn dật dẫn tới thất truyền. Trước mặt, ở các thành thị Trung Quốc trở lên, đều không có sách tốt thuộc loại này. nếu có thì đều là những thuật sâu xa không thể khảo cứu được, như không có thày giỏi thì việc tinh thông được không phải là chuyện dễ. Hiện tại, cũng có một số sách về việc thông thần, hành pháp, như các sách về bùa chú hay về kì môn độn giáp, hoặc về việc kết ân…nhưng đều không có thuyết minh kĩ, vả lại ý nghĩa sâu sắc không thể đoán biết được. Tuyệt nhiên không phải trong một thời gian ngắn vài năm mà có thể đạt được kết quả. Những người thông về thuật này thì trình độ của họ chỉ giải thích một nửa mà thôi. Đối với các sách về bùa chú, kì môn mà nói, thì khó có thuyết về “bộ Cương đạp Đẩu” (giẫm sao Cương đạp sao Đẩu) mà ít có bí quyết về việc kết tay ấn. Các sách về việc kết tay ấn quyết thì đều không có những thuyết về bùa chú hay bộ Cương đạp Đẩu. Thực ra thì việc hành pháp của bùa chú hay kì môn thì đều có sự kết hợp của ấn quyết mà các sách không làm rõ điều này. Tới các sách chọn ngày hay thông thư thời hiện đại, nội dung của nó chỉ tuyển chọn ngày, giờ của các việc như giá thú, xuất hành, thương mại, dời nhà, an tang, động thổ mà thôi, tịnh không có ngày giờ về việc nhập thần, an toạ, khai quang điểm nhãn… Bởi vậy, tất thảy các việc tìm ngày chọn thày, tạc tượng … đều theo xưa mà làm nên mới có việc thần phật linh hay không linh, ứng nghiệm hay không ứng nghiệm thì đều bởi nguyên nhân do pháp thuật không được chu toàn mà ra. Thuyết này là bởi Thái Huyền.
Tôi thời trẻ, nghiên cứu về Nho vài mươi năm, mới lĩnh hội được thuật giao thông với quỷ thần. Nhưng không chỉ tìm hiểu về bùa chú mà còn muốn phối hợp thêm với luyện khí, tâm pháp, nhật pháp, thủ ấn pháp, bộ cương pháp…Mới có thể đạt được sự thần diệu của nó. Do vậy sách này mới nhân đó mà làm ra để cung cấp cho những người yêu thích môn học này nghiên cứu và tham khảo. Quả là con đường tắt để dẫn tới đạo của thần. Cũng là kim chỉ nam của Thần học. Mong cho kẻ học và thành tựu được hãy lấy việc cứu đời lợi người làm tôn chỉ, tránh việc hại người, đó là sự trông mong, thật may lắm thay!
Thiên thứ nhất: Bàn về quỷ thầnI. Bàn về sự giao thông với quỷ thần:
Thuyết về sự giao thông với quỷ thần không chỉ ở Trung Quốc, thậm chí tại các quốc gia trên thế giới đều có các truyền thuyết đã lưu truyền từ thời cổ. Những thuyết về thần đó từ xưa tới nay, lưu truyền không ngừng Nhưng thất khó, tới thời hiện đại, khi khoa học tiến hoá thì có số đông không tin, họ cho đây chỉ là sự nhảm nhí. Song không có một cách nào có thể làm tiêu diệt được truyền thuyết về quỷ thần, mà trái lại, càng ngày nó càng lưu truyền rộng rãi hơn. Thuật giao thông với quỷ thần chính là noi theo sự lưu truyền đó, cầu thần hiển linh giúp đỡ, sai khiến quỷ thần binh tướng hoàn thành những việc mong muốn để hiển rõ sự diệu kì. Rõ hơn mà nói, phép sai khiến quỷ thần này chính là thuật thông thần trong truyền thuyết. Gộp lại thì thuật này có sức của quỷ thần, năng lực này rông lớn, có thể thiên biến vạn hoá, hô phong hoán vũ.
Từ xưa tới nay, đã có không ít kẻ sỹ để chí vào đạo này, bỏ cả vợ đẹp con ngoan, cha mẹ phú quý, tài sản…sớm mạo hiểm vào núi tìm bậc minh sư, dược thày truyền thụ cho, phải trải qua trăm nghìn khổ cực để tu luyện, một thời gian dài mới có thể có được pháp lực này.
Như nếu không có thiên tư, cùng sự nhẫn nại thì không có cách nào để tu luyện thành công. Do đó người lĩnh hội được thuật này rất ít. Người tinh thông phép thông thần ở Trung Quốc chính là những người được gọi là Phật sống (Hoạt Phật), Thần tiên sống (Hoạt Thần tiên). Thứ tới là những người được gọi là Đạo nhân, Pháp sư. Năng lực thông thần của họ thì không gì sánh được. lại do bởi thiên phú và thời gian tu học không giống nhau mà có sự khác biệt về mặt đạo hạnh.
Trong quá trình tu luyện, khả năng trình độ của thời gian và tư chất goi là “Căn cơ”. Sở dĩ căn cơ nông hay sâu đều do tư chất và thời gian tu luyện quyết định. Bởi vậy, trong số những người tu luyện, có người tu luyện vài năm, co người tu luyện vài mươi năm, hay vài trăm năm, vai nghìn năm. Mà thần lực do sự tu luyện đó mang lại cũng có những mức khác nhau. Phương thuật này trong xã hội Trung Quốc thì lợi hại của nó không gì sánh được. Như người có đức lĩnh hội được thuật này thì mang ra để cứu nước cứu dân, giúp đời trị nạn. Ngược lai, những kẻ không có đức mà có được thuật này thì muốn làm loạn, khiến đời không yên, tác hại thật khôn lường vậy. Bởi vây, người làm thày phải dốc sức vào chân pháp, nhưng không chú ý tới việc tìm người để truyền chân pháp, thuật này do đó mới bị thất truyền.
Phép giao thông với quỷ thần, có năm phép gồm: Phép cờ đảo, tế tự, phép dục kinh (tụng kinh), phép luyện khí, phép phù chú, phép kì môn độn giáp. Trong đó dễ nhất là phép cờ đảo. tế tự. Thứ đến là phép dục kinh, phép luyện khí, phép phù chú. Còn thuật kì môn độn giáp thì sâu xa khó lường, không dễ tinh thông mà mang ra sử dụng được. Bởi vậy, sự thông hành trong xã hội hiện đại chính là phép cầu đảo tế tự và phép dục kinh, những phép này ở các quốc gia khác đều rất thịnh hành. Phép cầu đảo tế tự trong các gia đình dân gian rất phổ biến, cùng với phép dục kinh, đều là sự thông dụng để thông thần, an linh. Với Trung Quốc mà nói, những nghi thức tế tự ở địa phương hay nhà nước đều dựa theo những nghi lễ cúng tế thời cổ. . trong dân gian thì những việc tang tế, cầu nguyện ở chùa miếu đều là phép cầu đảo tế tự. Phép dục kinh (cầu kinh)của nhà Phật cũng là phép cờ tế. Mà tất thảy chúng đều noi theo nghi thức của cổ chế mà để giao thông với quỷ thần.
Tế điển ở trong thần xã của Nhật Bản, hay trong dân gian thỉnh các chư tăng đạo tới làm phép là dùng phép cờ đảo tế tự để giao thông với quỷ thần. Trong Cơ Đốc giáo và Thiên Chúa giáo ở Âu Tây, việc các giáo đồ tiến hành tế tự, cầu kinh, là tương đương với phép cờ đảo tế tự và phép tụng kinh trong dân gian của Trung Quốc. Đến như các quốc gia ở châu Phi, mỗi nước mỗi tộc đều có phép tế lễ không giống nhau, ấy đều là phép giao thông với thần linh.
Ba phép phù chú, kì môn độn giáp và luyện khí đều là các thuật trong việc giao thông với quỷ thần, và là những phép uẩn áo tối cao. Khi thành tựu, có thể thông thiên, đạt địa, sai khiến được quỷ thần, khắc cố chế thắng, bởi vậy muốn tu luyện thành công không phải là chuyện dễ. Nhìn chung mà nói, ba phép này có thể tu luyện tới trình độ Hạ thừa. còn như tới trình độ Trung thừa, Thượng thừa, thì uy lực không thể nói được. Trong thời hiện đại, những người có thể thông được thuật này cao lắm mới chỉ có thể nhập môn còn uy lực thì không cao.
Theo truyền thuyết của Trung Quốc, trong thời thượng cổ những nhân vật có thể sai khiến được quỷ thần rất nhiều như Nữ Oa, Cửu thiên huyền nữ, Hoàng Đế, Văn Trọng, Khương Tử Nha, Lí Na Tra, Dương Chiến, Vân Trung Tử, ngoài ra còn có những số khác. Họ đều giỏi thần thông biến hoá, sai quỷ diệt tà, mà lại có thể xuất quỷ nhập thần. Có Chu Văn Vương, Chu Công giỏi việc bói toán thần cơ, những người thường không ai có thể sánh kịp.
Đến thời Xuân thu có Quỷ cốc tử, Tôn Tẫn, Bàng Quyên. Họ đều là những người thần thông quảng đại. Thời Tam quốc có Từ Quảng, Gia Cái Vũ hầu, Tào Hồng, lại càng giỏi về thuật kì môn độn giáp, biến hoá thông huyền. đặc biệt, Gia Cát Khổng Minh khi tại Đông Ngô có thể lập đàn mượn gió Đông nam, hoả thiêu quần Tào trăm vạn binh đều do sự cao thâm của thuật kì môn độn giáp mới có thể đạt được sự linh nghiệm kinh thiên động địa đó. Tới đời Đường, đời Minh cho tới đời Thanh, đều có những người tinh thông, bùa chú, phép của họ có thể sai khiến quỷ thần, trảm.diệt yêu tà… Đến thời hiện đại những việc đó đều đã trở thành thần thoại. Chỉ truyền lại các sách về bùa chú, kì môn, luyện khí, bát phong, cung cấp ít nhiều cho kẻ sỹ hiếu học nghiên cứu khảo sát mà thôi.
Tuy nhiên, trong thời hiện đại, khi nhân văn hoá, khoa học phát triển, trong quan niệm hiện thực của nhân loại, phần đông là không tin và cho là sư mê tín, không có sự kê cứu mà phê phán thuật thần quỷ. Song cũng có một số ít học giả để tâm nghiên cứu thuật này, để đạt được sự toàn chân, chứng thực sự tồn tại của quỉ thần, có thể dẫn dắt những người học đạt tới sự chân truyền và chứng thực công hiệu của nó. Nhưng có số đông gian lận, phạm khoa, làm hại xã hội và hại bản thân, đều bởi nguyên nhân đã bỏ mất chế tài của thần đạo.